Thứ Bảy, 19 tháng 1, 2013

Nối lại tình xưa

Rất hân hạnh được đón tiếp các anh, chị, em và các bạn ghé thăm tại địa chỉ : http://myblog-hienluong.blogspot.com/ 

Xin chân thành cám ơn anh, chị, em và các bạn.
                                                                                  
                                                                                                                      HIỀN LƯƠNG 

Thứ Năm, 17 tháng 1, 2013

Đi tìm lời ru



     Xin cho tôi được một lần
Trở về quê - chốn sinh thành ra tôi
     Để nghe giọng hát đưa nôi
Lời ru Mẹ kể cuộc đời lầm than
     Sống trong nghèo đói cơ hàn
Cha thì biền biệt,… thù giam - tù đày.

      Vẫn còn đây những chua cay
Cả đời của Mẹ chưa ngày nào vui.
     Ru con, lời Mẹ ngậm ngùi
Đắng cay, gian khổ - một đời vì con.
     Mong con khôn lớn, mỏi mòn
Bao la lòng Mẹ - biển, non nào bằng!
                        
      Lời ru có cả ánh trăng
Có đàn cò trắng thênh thang cánh đồng…
      Dạt dào tình nghĩa núi sông
Chứa chan lời Mẹ, vượt dòng thời gian!
      Theo con xuyên suốt non ngàn,
Soi đường con vượt vô vàn chông gai.

      Lời ru Mẹ mãi còn đây
Nhớ quê xưa với những ngày gian truân!
      Xin cho con được một lần
Trở về quê Mẹ trong ngần tiếng ru
                                          01/12/2012


                 (Bài đăng báo GD&TĐ số 259 ngày 28/12/2012)
 

Chúc mừng năm mới - 2013










Thanh thản ...


Bất chợt nhìn gương ta nhận ra
Mình còn đang trẻ vẫn chưa già!
Còn yêu, lãng mạn, còn sung sức

Sao cứ nghĩ già để ... xót xa! ?

Sáng ra, đi bộ dăm cây số

Chiều đến, lai rai năm sáu chai

Đêm về nằm ngủ lòng thanh thản

Đời mà như thế chẳng phiền ai!
                                 08/12/2012

Khuyên con

       Con người thường có hai phần:
Phần con - Tiền sử để dành bản năng
      Phần người - Giáo dưỡng mới thành
Suốt đời học tập nên danh mới tài!
     Bằng đôi chân đến ngày mai,
Ngẩng đầu mà bước, chông gai chẳng sờn.
     Đừng vì lợi ích tiểu nhơn
Mà quên đi hết nghĩa-nhân ở đời
     Đồng tiền sai khiến con người
Làm cho kẻ khóc, người cười đó con.
     Mai sau dù có làm quan
Vì dân, vì nước, đừng tham của - tiền.
     Mấy lời tâm sự - Ba khuyên
Giữ cho chân cứng, đá mềm nghe con.
                                        25/11/2012

Xin cho tôi ...




     Xin cho tôi có những ngày
Chìm trong ký ức, đắm say tình người.
     Quẳng đi cái gánh “nợ đời”
Trở về ẩn dật, khoảng trời riêng ta.
     Thời gian dù có phôi pha
Mà lòng ta vẫn đậm đà thủy chung.
     Tâm hồn tự tại ung dung
Sớm hôm vui vẻ bên cùng cháu con.
                         *
                      *    *
     Ngẫm mình xuống biển, lên non
Một đời thanh bạch, vàng son chẳng màng.
     Đường trần lắm lúc phủ phàng
Trắng - đen lẩn lộn, đồng - vàng khó phân!
     Ngày xưa bao nỗi gian truân
Cũng vì sự nghiệp chẳng cần thiệt hơn.
     Bây giờ ai hiểu nguồn cơn?
Chỉ là viên đá lát đường mà thôi!
                         *
                      *    *
     Âu là số phận cuộc đời
Ta về chốn ấy, đôi nơi lạnh lùng!
     Nghĩ mình là kiếp phù dung
Sớm mai rực rỡ, chiều hôm lụi tàn.
     Đời người trong cõi nhân gian
Chữ Tâm, chữ Nghĩa, chữ Ân khó lường.
     Dù cho đi khắp bốn phương
Ngẫm ra mới thấy đoạn trường xót xa!
                                      
                                                    Tháng 11/2012



 

Em ơi, xin hãy bình tâm




Thu đã sang, chưa lời từ biệt

Vội Đông về quặn quẻ buồn thương?

       Lý do chưa biết tỏ tường

Còn nhiều trắc ẩn sao... đường biệt ly?

                           *

                      *     *

Anh sẽ mãi khắc ghi hẹn ước

Hãy bên nhau, chung bước đường đời

       Dù rằng xa cách đôi nơi

Tri âm, tri kỷ - chung trời yêu thương.

                           *

                      *     *

Xin em hãy bình tâm nhìn nhận

Đừng có buồn, mà giận mất khôn.

    Đừng vì lầm lỗi cỏn con

Mà đem vứt bỏ vuông - tròn,... xót xa!
                                                                                        07/11/2012



Lời ru của Mẹ






Lời ru của Mẹ
(Kính tặng quý Thầy-Cô nhân kỷ niệm Ngày Nhà giáo VN 20/11)

      Ngọt ngào tiếng hát Mẹ ru
Du dương, sâu lắng từ khi chào đời.
     Bài học Mẹ dạy làm người
Đến nay mới hiểu những lời Mẹ răn:
     “Bồng bồng mẹ bế con sang
Đò dọc quan cấm, đò ngang không chèo
      Muốn sang thì bắc cầu kiều
Muốn con hay chữ thì yêu lấy Thầy”.
  *
  *    *
      Một đời cơ cực, đắng cay
Mẹ nuôi con lớn, tháng ngày chắt chiu.
      Mong sao khôn lớn con yêu
Thoát đời tủi nhục, đói nghèo, lầm than.
      “Cầu”cao tri thức, vinh quang
Con ơi, hãy nhớ phải mang ơn Thầy!
       Trời cao, bể rộng, đất dày
Ơn Cha, tình Mẹ, nghĩa Thầy nhớ ghi!
   *
  *    *
      Dù cho bằng cấp những gì
Ai cho con những lương tri, lẽ đời?
     Làm quan cũng chỉ một thời ­­(*)
Mà dân vạn đại, sáng ngời nghĩa - nhân.
     Cuộc đời dù có gian truân
“Tôn sư trọng đạo”hãy luôn nhớ đời
     Mai sau sự nghiệp rạng ngời
Con luôn ghi nhớ những lời Mẹ ru.
                                  15/11/2012     
           (*) Lấy ý câu” Quan nhất thời, dân vạn đại”

        

Lá trôi...


     Lặng nhìn chiếc lá vàng rơi

Nghe mưa lất phất lòng tôi thấy sầu!
      Đời như chiếc lá, bóng câu
Vụt bay qua cửa, úa màu... nhẹ rơi.  
      Nhìn dòng sông cuốn lá trôi
Về nơi góc bể, chân trời xa xăm!
      Đời người, ai dễ trăm năm
Mà sao ta mãi băn khoăn, tình đời?
      Nhân tình thế thái… mà thôi
Giàu sang phú quý cũng rồi… hư không.
     Ở đời cốt ở tấm lòng
Có ai tắm ở dòng sông hai lần!(*)
                                                 10/10/2012
(*) Lấy ý từ luận điểm triết học của Hêraclit, một triết gia vĩ đại của Hy Lạp cổ đại: Không ai tắm được hai lần trên một dòng sông




Nỗi đau da cam

Tiếng súng từ lâu đã lụi tàn

Nỗi đau còn đó - Chất da cam,

Lương tri đâu phải đem buôn bán

Để mãi  đau buồn, hỡi thế gian!

Thế hệ sinh ra, đời bất hạnh!

Ai người có thấy cảnh cơ hàn?

Khổ đau hơn những người đau khổ!

Hãy cùng xoa dịu nỗi da cam!
                                         Tháng 8/2012

Bài thơ này viết khi xem chương trình "Chung tay xoa dịu nỗi đau da cam" của VTV3

Thương phận...






Tiếc thương thân phận cánh bèo dâu
Trôi dạt lênh đênh, sống dãi dầu.
Một phút sa chân, ngàn phút hận
Đường đời lỡ bước, vạn lần sầu.
Mênh mông sóng nước, lòng cô quạnh
Vạn lý u buồn, gửi đến đâu?
Năm tháng cô liêu, đời ái khổ
Cánh bèo trôi dạt, biết nông sâu?
                                         23/8/2012

Một thoáng THU...




1.
Bàng bạc sương giăng kín mặt Hồ
Lưa thưa liễu rũ buông mành tơ
Gió đưa gờn gợn, lăn tăn sóng
Một thoáng thu về, ai ngẩn ngơ?
                                   
2.
Thu về, tiếng sóng cứ lao xao
Tiếng sóng lòng ta hay sóng nào?
Thăm thẳm chiều trôi, buồn lẻ bóng
Người xưa thương nhớ, ở nơi nao?

3.
Mãi mê quên cả tiết sang đông
Nhặt lá vàng rơi, bỗng chạnh lòng.
Thu đã qua rồi, lòng luyến nhớ
Một bóng người xưa... nỗi nhớ mong
                                     
                                       Tháng 9/2012

Gặp lại cố nhân






     Tình cờ gặp lại cố nhân
Tóc sương đã ngã theo dần thời gian.
     Bao năm xa cách quan san
Hôm nay ôn lại cơ hàn ngày xưa.

     Thời gian thấm thoắt thoi đưa
Ba lăm năm lẻ, tưởng vừa hôm qua!
     Thoắt trông, đã thấy mình già
Bây giờ gặp lại lên bà, lên ông.

     Gặp nhau, nước mắt lưng tròng
Mừng vui khôn xiết nói không nên lời.
     Bao nhiêu chuyện - Bấy buồn, cười
Ùa vào ký ức - Một thời sinh viên.

    Giờ đây gặp lại bạn hiền
Niềm vui chia sớt, muộn phiền tiêu tan.
    Cầu mong hai chữ Bình An
Nghĩa –Tình là trọng, quan san cũng gần.
                                              05/8/2012

Viếng nghĩa trang Trường Sơn







Xin đốt nén hương viếng các Anh

Tuổi đời ngã xuống hãy còn xanh
Bao nhiêu mơ ước, bao hoài bảo
Xếp lại bút nghiên, việc học hành.
                        
Các Anh nằm đó vẫn nghiêm trang
Đội ngũ chỉnh tề, xếp thẳng hàng
Như những hôm nào xung chiến trận
Bên nhau đồng đội, dưới sao vàng.
            
Nghiêng mình kính cẩn trước anh linh
Quyết tử cho Dân tộc quyết sinh.
Độc lập, Tự do thành khát vọng
Đụng đầu lịch sử, cuộc trường chinh!

Xin hỏi  nơi nao trái đất này
Chiến tranh tàn khốc như nơi đây?
Đổi từng tấc đất bằng xương máu!
Để được MÀU XANH non nước này!
 

Viếng Thành Cổ (Quảng Trị)




Nhân Ngày 27/7: Entry này xin đăng lại bài thơ khi về thăm Thành Cổ Quảng Trị, như một nén hương kính viếng các Anh hùng liệt sĩ đã chiến đấu suốt 81 ngày đêm dưới mưa bom, bão đạn, vô cùng ác liệt và gian khổ. Trung bình mỗi ngày mỗi chiến sĩ chịu 100 quả bom, hàng trăm quả đạn pháo, hàng chục đợt tấn công, giành giật nhau trên từng tấc đất. Hàng trăm chiến sĩ (trong đó có bạn tôi) đã chiến đấu vô cùng anh dũng và đã vĩnh viễn nằm lại trên mảnh đất Thành Cổ anh hùng. Có được Độc lập, tự do, hoà bình, thống nhất Tổ quốc hôm nay là đổi bằng xương máu của bao thế hệ cha, anh. Là người Việt Nam, chúng ta mãi mãi không bao giờ được phép quên điều đó!!!


Về thăm Thành Cổ, một chiều đông

Gió lạnh mơn man, bỗng nghẹn lòng.

Thành Cổ - Ngôi nhà chung liệt sĩ

Thạch giang -  Nhuộm thắm máu thành sông.

Trong từng tấc đất, bao xương máu

Mỗi một mầm xanh, vạn tấm lòng.

Tám mốt ngày đêm hòa máu- lửa

Ngàn đời Tổ quốc mãi ghi công.










Vẫn tin…




      Niềm riêng ai có biết chăng?
Đêm đêm thao thức nhìn trăng nhớ người.
     Dù cho góc bể, chân trời
Trong tim luôn giữ bóng người mình yêu
     Đời dù cay đắng bao nhiêu
Vẫn tin, vẫn đợi những điều... gửi trao.
     Trong bùn Hoa vẫn thanh cao
Dù trong gian khổ ngạt ngào thơm hương.
     Xin làm một đóa hướng dương
Một viên đá cuội lát đường em đi
     Muốn làm ngọn gió thầm thì
Làm con chim hót mỗi khi em buồn.
     Xin làm dòng suối chảy tuôn
Trăm năm ta vẫn mãi luôn yêu người.
                                          05/6/2012

Hoài niệm…




Ta trở về thăm quê nội xưa
Mùa đông lạnh buốt, những cơn mưa.
Tuổi thơ hoài niệm, bao thương nhớ
Một tiếng ru hời, man mác đưa…
Ngày ấy, ra đi còn tóc chỏm
Nay về, đầu bạc sợi lưa thưa
Bạn bè thơ ấu, giờ đâu hỡi..?
Nhớ thuở hàn vi, nhớ ... thuở xưa..!
                                   31/05/2012
chỗ này