Vất vả, gian lao chẳng nghỉ ngơi
Bao năm tận tuỵ, trọn đời người
Chẳng màng bổng lộc, cầu danh lợi
Chẳng phải bon chen, sống thảnh thơi.
Quan chỉ nhất thời, dân vạn đại (*)
Nỗi niềm sâu thẳm, nghĩ đầy vơi
Bôn ba khắp chốn, đời từng trãi
Một chữ Nhân thôi, với lẽ đời.