Chiến thắng rồi, bao người trở lại
Chỉ còn Anh vẫn mãi không về..?
Tìm Anh lặn lội sơn khê
Chờ Anh, đầu bạc, ê chề gió sương.
Ngày ngóng cửa, mẹ già mòn mỏi
Nhớ thương Anh quặn nhói tâm can
Bụi đời phủ lấp thời gian
Bạc phơ mái tóc, hơi tàn... Anh ơi!
Đêm năm canh nhớ thương khôn xiết
Ngày sáu khắc mãi miết ngóng tin
Mà sao Anh vẫn im lìm
Anh ơi, em biết đi tìm nơi nao..?
Sau chiến thắng năm 1975, còn bao
nhiêu người con còn nằm lại chiến trường mà đến nay vẫn bặt âm vô tính? Bao
nhiêu người mẹ, người vợ, người con đang mòn mỏi đợi trông các Anh trở về dù
chỉ là nắm xương tàn! Nhưng than ôi! Các Anh đã mãi mãi hòa mình vào lòng đất
Mẹ!
Bài thơ là cảm xúc, suy nghĩ về 1 góc khuất sau khi
xem phóng sự đi tìm đồng đội trên VTV.